đàm hi lục chinh

Here is Khang's phone number — (626) 571-8911 (Pacific Bell).Six persons, including Tony L Tsui, Ming Y Tsui, Connie Tsui, Lena W Tsui, Am H Vuong, Tri V Vuong, listed the phone number.The Version table provides details related to the release that this issue/RFE will be addressed. P/s: Cầu donate cứu trợ cvt sống qua mùa dịch ლ(´ڡ`ლ) Luyện hóa cái này hỗn độn chí bảo Thiên Lôi Châu, Hình Thiên liền có thể nắm giữ cái này một cái lôi trì, nắm giữ cái này một cái lôi trì, Hình Thiên chính là không cần lo lắng mình sẽ ở Lôi Thần Cung kết thúc thời gian đến lúc sẽ bị cấm chế Ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng tham gia sự kiện của BN Entertainment. Định hướng mới của vũ đoàn Bước Nhảy - BN Entertainment cũng được Mr. Đàm đánh giá là sẽ thành công 100% vì tất cả không chỉ dừng lại ở việc nhảy mà còn được "biến tướng" lên thành công ty giải trí, ra Tác giả truyện kiếm hiệp >. Ưu Đàm Hoa. Âu Dương Chính Lan. Bạch Hổ Tinh Quân. Bạch Nhật Quỷ Hồn. Bàn Long Đao. Bích Nhãn thần quân. Du già đại pháp. Giang hồ mộng ký. Trong khi mang thai, Diệp Lâm Anh vẫn tập luyện rất chăm chỉ nên dù tăng đến 20kg nhưng trông cô không bị sồ sề. Cả hai lần sinh nở, cựu người mẫu đều bắt tay vào công cuộc lấy lại vóc dáng từ rất sớm, thậm chí chỉ 8 ngày sau sinh. Bí quyết của Diệp Lâm Anh chính là Đờm được khạc vào cốc vô khuẩn và không chạm vào bên trong cốc 4. Lấy đờm sâu tận thanh quản bằng cách dùng đèn soi A. 1,2, đúng B. 1,2,3 đúng C. 1,2,3,4 đúng D. 3,4 đúng Các giấc mơ sinh động hay xảy ra và được nhớ rất kỹ 2. Khó bị đánh thức 3. Trương lực cơ ranlarater1982. Thật ra ngẫm nghĩ kỹ mỗi một câu nói của Đàm Hi thì sẽ phát hiện mỗi một câu nói của cô đều có mục đích rõ ràng, một từ không biết” đã phủi sạch bản thân một cách sạch sẽ. Bọn họ thật đúng là chẳng dám làm gì cô. Không tính đội bảy đã đánh một trận đẹp đẽ ra sao, điều quan trọng là Đàm Hi còn chưa vào trong biên chế, không tính là lính chính quy, việc này sao mà phạt? Phạt như thế nào? Do ai phạt? Tất cả đều là vấn đề! Ừ... vấn đề lớn. Lúc này phải xem Lục Chinh xử trí thế nào. “Hai chuyện khác nhau, thưởng là thưởng, phạt vẫn phải phạt.” Đàm Hi mím môi, không phản bác nữa. “Huấn luyện viên, bạn học Đàm Hi là người vạch ra sách lượt hành động của lần diễn tập quân sự này, không có cậu ấy thì đội bảy sẽ không đạt được thành tích như thế!” Ai cũng không nghĩ đến, Hứa Trạch lại là người đầu tiên đứng ra phản bác lại. Bản thân Đàm Hi cũng cảm thấy kinh ngạc. Đôi mắt Lục Chinh trầm xuống. Thời Cảnh nhìn bên này, rồi lại nhìn bên kia, hình như đột nhiên hiểu ra điều gì đó, nụ cười trở nên có hàm ý sâu sắc. “Em có gì muốn nói?” Lục Chinh nhìn cậu ta với ánh mắt lạnh lùng. Tứ chi Hứa Trạch cứng đờ, vô thức lắc đầu “Không có ạ. Nhưng đối với chuyện này, thì một người đội trưởng như em cũng cần phải gánh một phần trách nhiệm” “Ha...” Lục Chinh cười lạnh, ánh mắt như băng, xen lẫn với sự tức giận là... ghen tuông. Lý Khuê thấy vậy, cười ha hả, “Thời buổi này, còn có vụ giành nhau để chịu phạt hả?” Chu Dân cười nhạt, “Thế nào, còn muốn làm một đôi uyên ương khổ mệnh à?” Lời này vừa nói ra, bầu không khí vừa mới trở nên dễ thở hơn lại đóng băng lần nữa. Ánh mắt Đàm Hi lạnh xuống. Hứa Trạch nhíu mày, cơ mặt cứng ngắc. Có trời biết, cậu ta và Đàm Hi ngoài là partner ra thì chẳng còn quan hệ gì cả. Lại còn uyên ương nữa... Chu Dân nói xong đã cảm thấy có gì đó không ổn, thấy phản ứng mọi người là lạ, nhất là cái người ngồi ở vị trí đầu kia, sắc mặt đã khó chịu đến không thể tả nổi. Chu Dân thầm kêu tiều rồi, cái miệng thối này của anh ta... Hận đến nổi muốn và cho mình một cái. Dưới bàn, Phó Kiểu nhéo anh một cái. Sự ăn ý sau bao năm làm việc chung khiến cho Chu Dân hiểu liền, tuy không rõ xảy ra chuyện gì, nhưng kịp thời nói xin lỗi tuyệt đối sẽ không sai. “À... Tôi chỉ nói đùa thôi...” Vừa dứt lời, liền nghe Đàm Hi lên tiếng “Huấn luyện viên phải biết rằng, cơm có thể ăn bừa, nhưng lời nói không thể nói bừa được.” Sắc mặt Chu Dân ngượng ngùng, cái mặt già nua nóng như lửa. Vẻ mặt Lục Chinh có chút dịu xuống, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng về Hứa Trạch “Em muốn chịu phạt ư?” “Em có trách nhiệm.” “Được, vậy thì mỗi người về viết 3000 chữ kiểm điểm nộp lên.” “Không chịu?” Đàm Hi và Hứa Trạch nhìn nhau, “Không ạ.” Chỉ 3000 chữ thổi mà, dễ dàng hơn tưởng tượng nhiều, hai người đột nhiên cảm thấy gánh nặng trên vai bỗng nhiên không còn. “Đừng vui mừng quá sớm.” Thời Cảnh đột nhiên lên tiếng, “Kiểm điểm cũng có yêu cầu, không phải tùy tiện viết vài chữ là có thể đối phó qua chuyện được.” “?” “Nhận biết phải sâu sắc, thái độ phải thành khẩn, biết chọn lọc từ ngữ, lời văn phải chân thành. Nói tóm lại, kiểm điểm là việc vô cùng nghiêm túc! Hai em rõ chưa?” Đàm Hi gật đầu. Hứa Trạch “Rõ.” “Được rồi, về đi, ngày mai nộp lên.” Đợi hai người đi rồi, Chu Dân đứng lên, cúi người xuống rất sâu “Xin lỗi, lúc nãy tôi... lỡ lời.” Vừa nói, ánh mắt vừa nhìn về phía Lục Chinh. Lục Chinh không có biểu hiện gì. Thời Cảnh đứng dậy làm dịu bầu không khí, nói đôi ba cầu giảng hòa, chuyện này mới bỏ qua. Lục Chinh “Tôi xử lý như vậy, mọi người có ý kiến gì có thể nói ra.” Thời Cảnh “Tôi tán thành. Nếu không thích hợp xử phạt nặng, thì phạt nhẹ nhưng ý cảnh cáo lớn, để họ biết mà nhớ kỹ.” Phó Kiều “Không có ý kiến.” Chu Dân và Lý Khuê đương nhiên cũng sẽ không nói gì. Lục Chinh xử lý như vậy không hề sai sót. “Đàm Hi và Hứa Trạch hoàn toàn là hai phong cách khác nhau, có thể ở chung một chỗ cũng là kỳ tích...” Lý Khuê vuốt cằm, lẩm bẩm nói. Mấy người lại tiếp tục bàn luận về kế hoạch huấn luyện tiếp theo, nửa tiếng sau mới giải tán. Ra khỏi cửa, Chu Dân gọi Phó Kiêu, “Lúc nãy là sao vậy?” “Hü?” “Đừng giả khờ, lúc mà... khụ... uyên ương...” Nét mặt Phố Kiêu trầm xuống “Giữ cái miệng của cậu đi.” “Tôi chẳng phải chỉ đùa thôi sao...” “Có những chuyện đùa không thể nói được, cậu mới biết ngày đầu tiên à?” Chu Dân lúng túng sở mũi một cái, “Chẳng phải do tôi thấy thấy đôi trai gái trẻ, trai tài gái sắc, lại bảo vệ lẫn nhau nên mới tiện mồm nói vậy thôi sao.” “Chuyện vô căn cứ, cậu đừng nói lăng nhăng!” Trong mắt Phó Kiêu hiện lên sự phẫn nộ. “Tôi nói Đàm Hi mà, cậu kích động làm gì?! Ai biết cô ấy sau này có đến với Hứa Trạch không?” “Không thể!” “Sao không thể nào? Tôi nói cậu này...” “Cô ấy có bạn trai rồi.” pc... Chu Dân sững sờ ngay tại chỗ, ánh mắt kinh ngạc. Phó Kiêu đột nhiên im miệng, liếc mắt qua chỗ khác. “Hả... Lão Phó, cậu sao vậy?” Chu Dân trên dưới trái phải quan sát anh ta một lượt, “Sao cậu biết Đàm Hi có bạn trai?” “Ngậm miệng.” “Chậc chậc, không thành thực nha! Tuyệt đối có chuyện giấu giếm.” Bạn bè lâu năm, Chu Dân còn không hiểu anh ta sao? “Giấu giếm cái gì?” Lý Khuê đi qua chỗ hai người ngồi, nụ cười rạng ngời nhưng nhanh chóng cảm thấy bầu không khí sai sai, mỉm cười hỏi, “Hai cậu làm sao thế?” Ánh mắt Chu Dân trầm xuống, “Lão Phó nói, Đàm Hi có bạn trai.” “Hử?” Lý Khuê không hiểu, “Tình cảm của người ta có liên quan gì đến chúng ta?” “Đúng vậy, có liên quan gì đến chúng ta chứ?” Chu Dân liền lặp lại, cứ luôn nhìn vào Phó Kiều với ý tứ không rõ. “Cái gì với cái gì đây?” Dây thần kinh của Lý Khuê dày hơn người thường, đến giờ còn chưa hiểu. “Lão Phó”, Chu Dân cắn răng, “Có phải cậu với Đàm...” “Là Lôi Thần.” “Hả?” “Cái gì?” Phó Kiểu nhìn hai người với ánh mắt sâu thẳm, nói từng chữ một “Bạn trai của Đàm Hi, là Lôi Thần.” Tên truyện Nàng Dâu Cực Phẩm Tác giả Du Nhân Thể loại Ngôn tình, Sủng Nhân vật chính Lục Chinh x Đàm Hi Số chương 1339 Trạng thái Đang ra Văn án​Anh là thiếu tướng đã ngủ đông, là một tổng giám đốc bá đạo và lạnh lùng trong giới làm ăn. Bạch đạo sợ, hắc đạo kính, người ngoài gọi anh là “Sát thần mặt lạnh”. Anh cuồng ngạo, ý chí như sắt đá nhưng lại bị cô mặt dày mày dạn quấn lấy. Lần đầu gặp mặt, địa điểm Toilet nam của bệnh viện. “Ồ… Người anh em, đừng kéo khóa làm gì, anh bạn cứ tùy tiện đi, tôi chỉ đi dạo thôi.” Sau đó chuồn mất. Lần thứ hai gặp mặt, địa điểm Phòng bệnh. “Đó là nơi công cộng, anh không biết sao?” Cô cưỡng từ đoạt lý, anh thờ ơ lạnh nhạt, cuối cùng lập tức vác lên vai, đóng gói khiêng đi. Cô lời ngon tiếng ngọt, từng bước áp sát; anh lạnh lùng như núi băng, lù bù bất động. Rốt cuộc, một ngày anh cũng không thể nhịn được nữa… “Đàm Hi, tôi đã cảnh cáo em là không cần đùa với lửa chưa?” “Ừ, anh chính là lửa, số phận đã an bài để em chơi rồi.” “Đừng hối hận!” Ngày hôm sau, cô nàng nào đó chân tay mềm nhũn khóc không ra nước mắt Sao bảo là núi băng hệ cấm dục cơ mà?Nội dung​Đây là bộ truyện kể về lần trùng sinh định mệnh của cô gái trẻ mạnh mẽ Viêm Hề – một cao thủ tài chính phố Wall, nữ cường nhân nắm trong tay một công ty tài chính đang lên như diều gặp gió nhưng vì bất ngờ bị rơi vào cuộc chiến kinh doanh của thế lực ngầm nên buộc phải chạy trốn và bị ép nhảy xuống vực. Kiếp trước là thiên tài chứng khoán Viêm Hề, vì bị kéo vào vụ án rửa tiền liên quan tới một tập đoàn buôn lậu xuyên quốc gia mà phải chạy trốn tới vùng núi biên giới, cuối cùng bỏ mạng dưới vực sâu. Kiếp này sống lại là Đàm Hi, con gái lớn của Đàm gia, cha mẹ mất sớm, sống nhờ mà chú thím và bị chú thím đối xử tồi tệ. Cuối cùng, Đàm Hi bị gả cho Tần Thiên Lâm trong một cuộc hôn nhân thương mại khi mà cô còn chưa đủ tuổi kết hôn. Là con dâu thứ hai của Tần gia với sản nghiệp lẫy lừng, nhưng cô lại bị cả gia đình họ coi khinh, cha mẹ chồng không thèm quan tâm, em chồng thường xuyên hãm hại, khinh bỉ. Người chồng mới cưới được hơn ba tháng thì không có tình cảm với cô, đánh đập cô không dứt tay, khiến cô bị thương đến mức phải đi bệnh viện. Lúc mới nhận ra mình trùng sinh, Viêm Hề còn nghĩ Nguyên chủ này thực sự quá xui xẻo! Khi ở bệnh viện, Đàm Hi quen biết với viện trưởng Bàng, cô còn vì vô tình mà có dây dưa với Tổng giám đốc Lục Chinh của Lục Thị – một trong bốn đại gia tộc danh tiếng nhất thủ đô. Gia thế của người đàn ông họ Lục này tính ra còn rất lằng nhằng, có dây mơ rễ má đến cô. Lục Chinh là em trai cùng cha khác mẹ của mẹ chồng Đàm Hi, cô còn phải gọi anh một tiếng cậu. Lần đầu hai người tình gặp nhau trong nhà WC và Đàm Hi vô tình nhìn thấy… “thằng em” của Lục Chinh. Lần thứ hai, cô bị anh vác ra khỏi bệnh viện để đem trả về cho gia đình, nhưng cô lại mặt dày quấn lấy, ra yêu cầu bắt lục Chinh phải che giấu cô ba ngày không trở về Tần gia. Lần thứ ba, Đàm Hi được anh cứu thoát khỏi cậu Ba ăn chơi trác táng đệ nhất nhà họ Tống – Tống Bạch. Anh và cô không ngừng vô tình dây dưa với nhau. Ban đầu vì muốn dựa vào cây cao bóng cả Lục Chinh để thoát khỏi Tần gia, sau này thì vì xiêu lòng trước người đàn ông thực sự mười phân vẹn mười này, Đàm Hi đã tỏ tình và thả thính rất nhiều lần với Lục Chinh. Họ đến bên nhau trong thầm lặng vì cả hai đều không thể nào kháng cự được sức thu hút của đối phương nhưng cũng chưa thể công khai ngay thì thân phận của cả hai đều rất đặc thù. Một Lục Chinh khô cứng với biệt danh “Chày Gỗ” vì chẳng hiểu phong tình, một cô gái có khẩu vị nặng như Đàm Hi, vậy mà cả hai đã có một câu chuyện tình yêu đúng theo kiểu sinh ra là dành cho nhau. Tình yêu của họ hấp dẫn một thì sự trả đũa của Đàm Hi dành cho Tần gia hấp dẫn mười. Ngoài ra, còn có các bí mật kinh thiên động địa về thân thế của Đàm Hi; sự cạnh tranh trong thương trường giữa các gia tộc hay việc kinh doanh cá độ cổ phiếu của Đàm Hi; tình cảm dần dần theo thời gian phát triển của người chồng tàn ác Tần Thiên Lâm giành cho cô hay những câu chuyện về các nhân vật phụ Tống Bạch, Cố Hoài Sâm, Sầm Uất Nhiên, Ân Hoán. Mọi thứ đều hồi hộp hơn cả mong đợi. Nàng Dâu Cực Phẩm Full dịch Đọc truyện Nàng Dâu Cực Phẩm full cập nhật chương nhanh nhất trên Không biết mọi người thế nào nhưng em cực thích những bộ truyện mà nữ chính mạnh mẽ, đọc truyện mà nữ chính cứ yếu đuối rồi cần đàn ông bảo vệ cảm thấy cứ mệt mỏi kiểu gì, những bộ truyện như vậy chắc chắn sẽ có rất... Có được không?Được cái rắm ấy!Khoảnh khắc đó, Lục Chinh hơi ngẩn người, thậm chí sợ rằng tiếp theo đó cô sẽ đại nghịch bất đạo buông lời “cuồng ngôn”!Anh càng sợ mình sẽ không trốn thoát được khỏi ma chướng do tiểu yêu tinh này bày sao thì, anh cũng là một người đàn ông, cũng có nhu cầu sinh lý không thể bình thường hơn được nữa, huống hồ, người anh đang phải đối mặt không phải là một người phụ nữ bình thường mà là một tiểu hồ ly vô cùng quyến rũ!“Lo lắng sao?” Nghiêng đầu nhìn Chinh không đáp lại.“Tại sao anh lại không nhìn tôi?” Đàm Hi nhìn thẳng vào mặt anh nhưng không thể nắm bắt được ánh mắt của người đàn uể oải và thất bại nặng nề dâng lên.“Tại sao không nhìn tôi?”“…”“Tôi đẹp mà!”“…”“Nói đi, tôi có đẹp không?” Giơ tay ra, bóp lấy mặt gia gạt tay ra, “Đừng có động chân động tay.”“Sợ cái gì chứ? Những chuyện như thế này, người chịu thiệt là con gái mà.”“Biết là chịu thiệt rồi mà vẫn còn làm sao?”Đàm Hi nhếch miệng cười khúc khích, đôi mắt mở to có sương mù bao phủ, “Ai bảo anh đáng yêu như vậy chứ? Hi hi…”Nói xong, còn vỗ hai cái lên gương mặt tuấn tú, không đau, nhưng lại vô cùng thân Nhị gia choáng váng, ngây người, sửng sốt, quẫn bách đến cực hầu chuyển động lên xuống, đôi mắt màu đen chớp chớp, biểu cảm trên gương mặt nhăn nhó thành cái bánh quai chèo, vẻ mặt ấy lập tức khiến cho cô nàng nào đó phải bật cười khanh đủ rồi, cô xoa bụng, cằm đè lên vai người đàn ông.“Lục Chinh, tôi không thích Tần Thiên Lâm.”Cô cảm giác được rõ ràng cơ thể người đàn ông cứng đờ, mặc dù chỉ trong một khoảnh khắc rất ra, lại là một kẻ biết rõ chuyện này…Chuyện do một tay nguyên chủ gây ra, bây giờ lại đổ hết lên đầu cô, nghĩ thôi cũng đã thấy ấm ức rồi…“Anh không tin sao?”Người đàn ông di chuyển ánh mắt, “Không liên quan đến tôi.”Giỏi lắm!Đàm Hi thầm mắng, nhưng trên mặt lại không hề có chút bất mãn nào, chỉ ồ một tiếng, rủ mắt xuống, không nói gì gia lạnh lùng liếc nhìn, “Còn muốn cưỡi đến khi nào nữa? Xuống xe.”Nói xong, mới giật mình nhận ra chữ “cưỡi” kia có ý nghĩa bóng bẩy đến ràng, Đàm Hi cũng phát hiện ra, mỉm cười, ánh mắt dần mê ly hơn.“Không xuống, tôi muốn lên, lên anh.”“Chó con! Nhìn rõ xem ông đây là ai đi!”Dù gì anh cũng đã ăn cơm gạo hai mươi mấy năm, lại bị một con nhóc vắt mũi chưa sạch trêu chọc ư?Nhất thời, vừa tức vừa hận!“Anh là Lục Chinh, là cậu của Tần biến thái, là người đàn ông… tương lai của tôi! Hi hi…”“Ăn nói bậy bạ! Tôi nói lần cuối, cút xuống!”“Không cút!”“Có tin ông…”“Đánh tôi à?”Lục Chinh “…”Rốt cuộc anh đã tạo nghiệt gì, sao ông trời lại phái tiểu yêu tinh này đến xử lý anh như thế cơ chứ?“Ôi… nóng quá.”Lẩm bẩm một câu, rồi đột nhiên không có động tĩnh gì nữa.“Đàm Hi?”Lục Chinh nhíu mày, nâng gương mặt nhỏ nhắn kia lên đặt vào trong lòng, đẩy những sợi tóc tán loạn ra, những chỗ chạm vào nóng đến đáng sợ.“Đàm Hi, cô tỉnh lại đi!”“Ưm… Hề Hề nóng… khó chịu quá… mẹ ơi…”Hai giọt nước trong suốt óng ánh từ hốc mắt rơi xuống, rơi xuống mu bàn tay người đàn ông, mơ hồ cháy nghiêm trọng trong mắt khó mà che dấu lâu sau, một tiếng than nhẹ thốt ra từ cánh theo sự bất đắc dĩ, nhưng lại khó thoát như lâm vào vũng đầm lầy, rõ ràng đã biết là cái bẫy do số phận giăng ra nhưng lại không thoát ra được, cứ cố gắng mãi nhưng vẫn thua người đang ở phía trên xuống, ấn vào ghế lái phụ, một tay thắt dây an Hi giãy dụa.“Ngoan ngoãn đi!”“Lục Chinh?”Người đàn ông ngẩng đầu, lạnh lùng liếc nhìn, Đàm Hi rùng mình một cái, ngay cả hàm răng cũng va vào nhau lộp cộp.“Cảm thấy thế nào rồi?”“Nóng… rồi lại lạnh…”Trên người Đàm Hi chỉ quấn một chiếc khăn tắm mỏng manh, bên ngoài là áo vest, đôi chân dài trắng nõn lộ ra bên ngoài, chân đi đôi dép tông, mái tóc ướt sũng thả ra giống như thảm cỏ nước dập dềnh dưới đáy biển, môi trắng nhợt đến đáng sợ, lúc này, cô đang co rúm người lại, đâu còn chút khí thế nào như vừa nãy nữa?Người đàn ông nhíu chặt mày lại, dứt khoát quyết định, “Đi bệnh viện.”“Không đi!” Một giây trước còn run rẩy lẩy bẩy đáng thương, bỗng nhiên dựng lông lên, “Tôi không đi!”“Đàm Hi, đừng có cứng đầu!”“Không đi!”“Nghe lời.” Anh nhẹ giọng trấn an.“Không đi! Không đi! Mẹ kiếp, anh có hiểu tiếng người không hả? Tôi đã nói là không đi rồi – có chết cũng không đi!”“…”Người đàn ông tức đến hai tay run rẩy, lồng ngực phập phồng mạnh sâu một hơi, cắn răng thật chặt, Đàm Hi cố gắng để bản thân bình tĩnh lại.“Nếu như anh cứ bắt tôi đi bệnh viện, thì bây giờ dừng xe lại ngay.”Két!“Cô muốn gây chuyện đến bao giờ nữa hả?” Người đàn ông nghiến răng nghiến lợi.“Tôi không đi bệnh viện. Mở cửa!”“Đàm Hi, bây giờ không phải là lúc cô giở tính khí trẻ con ra.”“Tôi biết, tôi rất bình tĩnh, tôi chỉ không muốn đi bệnh viện thôi!”“Cô tự làm tự chịu!”Lạch cạch!Cửa xe mở này, Đàm Hi đi rất dứt khoát, đẩy cửa, xuống xe, đóng cửa, không quay đầu qua con đường dày đặc xe qua lại, hòa vào dòng người, lưng cô thẳng tắp, thanh tao như cây trúc, nhưng điều kiện tiên quyết là bỏ qua dáng đi chệnh choạng lên vô lăng, Lục Chinh tức giận đến hai mắt đỏ ngầu.“Chó con!”Đạp mạnh chân ga, một giây sau, chiếc xe đã lao đi như mũi tên rời khỏi cây cung, vọt nhanh về phía trước, biến mất trên đường phố… Bộ phim Đấu La Đại Lục là một trong những tác phẩm đặc sắc được chuyển thể từ bộ truyện thuộc thể loại Huyễn Hiệp cùng tên của tác giả Đường Gia Tam Thiếu. Tác phẩm mang đến cho độc giả một cái nhìn, một cảm nhận mới về thế giới hiệp khách huyền ảo. Có tất cả là 7 series 1 Đấu Là Đại Lục 2 Tuyệt Thế Đường Môn 3 Truyền Thuyết Thần Giới 4 Thần Lan Kỳ Vực Vô Song Châu 5 Long Vương Truyền Thuyết 6 Đường Môn Anh Hùng Truyện 7 Chung Cực Đấu La Câu chuyện với nhân vật chính là Đường Tam, con một thợ rèn, một thợ rèn trở thành tửu quỷ, vì thê tử đã mất. Đấu La Thế Giới trong Đấu La Đại Lục, một đại lục rộng lớn với cư dân đông đúc. Chức nghiệp cao quý nhật tại đây được gọi là Hồn Sư. Mỗi người sinh ra, đều có một vũ hồn bẩm sinh. Vũ hồn có thể là cái cày, cái cuốc, liêm đao ..thuộc khối công cụ, một đóa hoa cúc, một cành mai…thuộc thực vật hệ đến các vũ hồn cường đại như Tuyết Ảnh Ma Hùng, Tật Phong Ma Lang… Để có thể trở thành hồn sư trong Đấu La Đại Lục, ngoài vũ hồn cường đại, còn cần đến hồn lực. Để sử dụng vũ hồn đó, vũ hồn càng lớn, hồn lực càng cao, đại biểu cho thực lực mạnh mẽ tại Đấu la đại lục. Cứ 10 cấp hồn lực, vũ hồn có thể phụ gia thêm một cái hồn hoàn, có được từ việc liệp sát hồn thú, những quái thú mạnh mẽ, có tu vị hằng nghìn năm. Hành trình tu luyện, tìm hiểu bí ẩn cái chết của mẫu thân, bí mật tông sư của phụ thân, câu chuyện sẽ cho người đọc những trải nghiệm thú vị. Bộ phim Đấu La Đại Lục với diễn biến ngày càng hấp dẫn. Mời các bạn cùng xem phim Đấu La Đại Lục nhé!

đàm hi lục chinh